SỰ THẬT MỘT KIẾP NGƯỜI
Một ngày là rất ngắn
Sáng nắng chiều hoàng hôn
Một năm là rất ngắn
Sắc xuân vừa tươi tắn
Đã đến đông héo tàn…
Một cuộc đời rất ngắn
Như đám mây dưới nắng
Chưa kịp hợp đã tan!
Đời nhiều chuyện trái ngang
Sự việc đến vội vàng
Khi hiểu ra muộn màng
Nên càng phải trân trọng
những gì ta đang có
Trân quý và yêu thương…
để nhiều chuyện bình thường
cũng trở nên vui vẻ!
Tuổi hai mươi còn trẻ
đi đâu cũng là nhà
Tuổi ba mươi gọi là
phong độ ở cao nhất,
làm việc rất tất bật
thức vài đêm không sao,
Tuổi bốn mươi học cao
học thấp cũng như nhau
vì ổn định làm đầu
và ưu tiên sự nghiệp…
Tuổi năm mươi nối tiếp,
đẹp xấu cũng tựa nhau
vì trên những mái đầu
đã xuất hiện tóc bạc
Nước da đã có khác
tàn nhang và đồi mồi,
nếp nhăn cũng không thôi
cứ hàng năm cập nhật…
Tuổi sáu mươi cấp bậc
cao thấp cũng như nhau,
bởi lúc ấy bắt đầu
về hưu đâu làm nữa…
Tuổi bảy mươi gõ cửa
xương khớp thoái hóa nhiều,
bước chân đã liêu xiêu
đi nhiều là thấy khó.
Tuổi tám mươi ở đó
tiền ít, nhiều như nhau
vì đâu nhiều nhu cầu
để mà chi tiêu nữa…
Tuổi chín mươi nam nữ
kể ra cũng như nhau
làm ăn gì được đâu?
khi bạc đầu, răng rụng…
Tuổi một trăm nằm đứng
kể ra cũng như nhau
vì có đứng dậy được
biết làm gì, đi đâu?
Vậy nên, trước hay sau
trẻ, già, nghèo, hay giàu
đều có điểm giống nhau
lấy bất biến làm đầu
là cùng nhau nhân nghĩa
là cùng nhau sẻ chia
trách nhiệm với cộng đồng
niềm tin yêu cuộc sống!
Đoàn Hà, 02.12.2023