CHỜ EM
Chờ em nở một nụ cười
Chờ em nơi ấy một người xa xăm
Chờ em nắng hạn tháng năm
Ruộng đồng khát nước chỉ nằm đợi mưa!
Chờ em những buổi ban trưa
Khát từng cơn gió hàng dừa thổi qua
Chờ em đêm tối nhạt nhòa
Ánh đèn ngọn nến chói lòa sáng soi…
Chờ em giữa chốn lạc loài
Giữa nơi trống vắng, bên ngoài bão giông,
Chờ em một tiếng cảm thông
Tấm lòng đồng cảm để cùng đậm sâu!
Chờ em chờ đến bao lâu
Đến khi răng rụng, bạc đầu hay chăng?
Chờ em hiện hữu biết rằng
Nói yêu đâu dễ dù rằng đã yêu!
Đoàn Hà, 14.03.2023